Bạn ơi, dân số toàn cầu
Chạm mốc tám tỷ, nhưng đâu đã dừng
Việt Nam mình rất anh hùng
Bao năm chống giặc, chẳng từng thua
ai
Đánh cho đế quốc chạy dài
Đánh bật nghèo, đói... ra ngoài biên
cương
Hòa bình, nhiều cặp uyên ương
Vượt qua kế hoạch, xem thường hiểm
nguy
Tính theo số triệu mà truy
Đã gần trăm chẵn, thử suy xem nào?
Không “phanh”, tăng tiến ào ào
Cái nghèo, cái đói nó nhào đến ngay
Cho nên câu chuyện hôm nay
Xung quanh “sản phẩm của nhà làm ra”
Sao cho no, đủ, trên đà đi lên
Vậy, nay có mấy lời khuyên
Chị, em cần nhớ, lan truyền cho nhau:
Vợ, chồng muốn sống bền, lâu
Trong nhà: hòa khí, tâm đầu, thương
nhau
Sóng đôi cho đến bạc đầu
Khi còn son, trẻ; chồng cầu, vợ cung
Xin đừng “cấp, phát” lung tung
Hao tiền, tốn của, dễ bung cửa nhà
Thủy chung một vợ - một chồng
Nuôi dạy con tốt, thuận hòa đôi bên
Sản phẩm “Nhà mình làm ra ”
Bảo toàn giống tốt -
Tham gia “lọc sàng”
|
Khuyên nhau: nên biết điểm dừng
Chỉ hai là đủ, xin đừng tham lam
Cách nhau một khoảng thời gian
Để cho mẹ khỏe, con ngoan sau này
Nuôi con, mẹ đếm từng ngày
Sau hai năm nữa, thì mày có em
Chồng lườm: nóng, vội, không nên
Năm năm, càng tốt, làm thêm tý tiền
Vợ mà cứ đẻ liên miên
Vợ, chồng sao được bên thềm, sánh đôi
Bữa cơm: nửa đứng, nửa ngồi
Đầu bù, tóc rối, muốn “vui” cũng… chào
Em ơi, vừa mới năm nào
Em hai hai tuổi, ngọt ngào cơm canh
Hồi đó sinh con cho anh
Đến ba năm tuổi, hãy “phanh” kịp thời
Bắc thang lên hỏi ông trời
Làm sao “phanh” được? Xin mời lắng
nghe
Muốn cho hạnh phúc lâu bền
Tâm đầu ý hợp, đẻ thưa - có ngừa
Làm ăn chăm chỉ sớm, trưa
Đẻ hai là đủ, cho vừa lòng nhau
Muốn cho gia cảnh mạnh, giàu
Muốn cho đất nước một màu ấm no
Chung tay, chung sức mọi nhà
Dân số ổn định, gia
đình phồn vinh |